Hà Nội: 28°C Hà Nội
Đà Nẵng: 28°C Đà Nẵng
TP Hồ Chí Minh: 27°C TP Hồ Chí Minh
Thừa Thiên Huế: 27°C Thừa Thiên Huế

Kỳ 1: Nghề của sự tinh tường và không nhàn hạ

LNV - Nghề bánh tráng phơi sương rõ ràng không phải là một nghề nhàn hạ, có thể làm theo kiểu... đại khái, hời hợt, qua quýt. Có công thức đo lường nào chăng, cho từng công đoạn sản sinh ra chiếc bánh tráng phơi sương theo phong cách dân gian truyền thống? Câu trả lời chung là không!


Công việc hằng ngày của chị Sáu Đương.

Anh bạn trẻ của tôi- vốn nhà văn thứ thiệt ở Hà Nội, nhân chuyến công tác vào Tây Ninh đã sốt sắng gật đầu cái rụp khi tôi ngỏ lời mời đi ăn bánh tráng phơi sương Trảng Bàng. “Nghe danh món đặc sản này lâu rồi, mà trước giờ chưa từng được thưởng thức”- anh chàng hồ hởi bảo.

Tôi đưa nhà văn trẻ đến quán Út Huệ- một trong các quán bánh canh, bánh tráng thịt luộc nổi tiếng ở khu phố Lộc Du, thị trấn Trảng Bàng. Nhìn anh chàng thực hiện các thao tác “nghiên cứu đặc trưng văn hoá ẩm thực vùng miền thông qua con đường nhai nuốt”, mới thấy trịnh trọng làm sao! Anh chăm chú trải tấm bánh tráng mềm dịu vào lòng bàn tay trái, rồi gắp từng lá rau mập mạp, xanh mướt để vào, thêm ít giá, chút củ cải ngâm chua... sau hết là mấy miếng thịt luộc mỏng, trắng phau, đoạn chậm rãi, thận trọng cuốn tấm bánh tráng lại. Xong, anh chàng giơ cuốn bánh lên, hoan hỉ: “Thế này được chưa?”. Thấy tôi gật đầu, anh chàng hí hửng chấm vào chén nước mắm chua ngọt đã múc sẵn, đỏ lừ màu ớt tươi, rồi thong thả đưa lên miệng.

“Ngon thật, chị ạ!”- anh bạn trẻ hào hứng bình phẩm. Có vẻ không phải khen xã giao. Bởi sau đó, nhà văn trẻ luôn tay gắp, gói, cuốn... rất tận tình và ăn cũng rất thiệt tình. Anh chàng đặc biệt chú ý đĩa rau sống hoành tráng, xanh mơn mởn đặt giữa bàn, thỉnh thoảng lại nhặt ra một vài nhánh săm soi: -Rau gì thế? Em chưa thấy, chưa ăn bao giờ! Sao mà tươi thế, ngon thế? Nghe bảo đó là các loại rau sông- cũng thuộc loại “đặc sản” của Trảng Bàng, anh “à ra thế” vẻ hào hứng.

Sau bữa ăn hôm ấy, khi rời đất Trảng Bàng, trở ra Bắc, anh bạn trẻ còn cắp nắp một túi xách lèn chặt những xấp bánh tráng phơi sương, vui vẻ bảo: ông anh của em rất thích loại bánh tráng này! Nhà văn trẻ tỏ ra thích thú khi được thưởng thức món đặc sản nức danh cả nước ngay tại vùng quê sản sinh ra nó.

Bỏ ra vài ngày lang thang ở Trảng Bàng, rà rê các nơi, trò chuyện với các bà, các chị ở khu phố Lộc Du và Gia Huỳnh, thuộc thị trấn Trảng Bàng- “thủ phủ” của bánh tráng phơi sương, tôi mới vỡ lẽ ra: chiếc bánh tráng phơi sương chỉ là sản phẩm “phái sinh” của loại bánh tráng thông thường- quen gọi bánh tráng nhúng nước (gọi tắt bánh tráng nhúng) vốn có trước nó rất lâu. Vì thế nếu xét về tiêu chí “truyền thống, di sản” thì sử dụng cụm từ “nghề làm bánh tráng” để tôn vinh sẽ phù hợp hơn “nghề làm bánh tráng phơi sương”.

Ấy là tôi nghĩ thế, còn các cấp ngành chức năng chắc cũng có cái lý của họ. Bởi nghề làm bánh tráng nói chung thì rất nhiều nơi ở nước ta- tính từ miền Trung đổ vào đều có (miền Bắc ít nghe nói hơn). Nhưng bánh tráng phơi sương thì đích thị chỉ riêng Tây Ninh mà cụ thể là huyện Trảng Bàng mới có. Và chính cái bánh tráng phơi sương Trảng Bàng đã làm nên thương hiệu lẫy lừng đây đó.

Trước kia, dân Trảng Bàng chuyên làm bánh tráng nhúng nên sử dụng gạo Trâu Nằm, Bằng Cốc, Tiêu Nhum là được. Nay, bà con thường dùng gạo 504, Đài Loan- làm bánh tráng nhúng (tráng 1 lớp) hay bánh tráng phơi sương (tráng 2 lớp) đều được. Quy trình sản xuất 2 loại bánh này không khác nhau mấy. Theo lời chị Phạm Thị Đương, thường gọi Sáu Đương, 59 tuổi, nhà trên đường 22.12, khu phố Lộc Du, tay nghề tráng bánh đã lên hàng nghệ nhân thì trước tiên phải ngâm gạo (chừng 2 tiếng là được), sau đó gút thật sạch đến khi nước thật trong mới đem xay thành bột dùng tráng bánh.

Kinh nghiệm của chị Sáu Đương và nhiều đồng nghiệp khác của chị: khi pha chế bột cần cho vào chút ít bột năng, để bánh tráng không bị “kinh” (nứt, bể) khi phơi. Bột làm bánh tráng phơi sương nhất thiết phải pha với muối (nên cái bánh làm ra luôn có vị mặn).

Tôi thử bỏ ra gần tiếng đồng hồ ngồi quan sát chị Sáu Đương tráng bánh. Phải nói, độ thuần thục trong thao tác của người thợ tráng bánh có hàng chục năm trong nghề như chị đã đạt đến mức điêu luyện! Ngồi kế bên cái bếp lò đun trấu, trước mặt là chậu bột, chị Sáu cứ thoăn thoắt, thoăn thoắt đôi tay. Vừa giở nắp vung cái nồi hấp bốc hơi nghi ngút, chị đã trút xong gáo bột lên tấm vải mỏng căng ngang miệng nồi, lẹ làng dùng gáo tán bột cho đều ra xung quanh, xong đậy nắp vung lại.

Thoáng chốc, cũng rất lẹ làng, chị lại mở vung nồi ra, tay này nhấc lấy thanh ống tre, tay kia đã thủ cái que gỡ bánh. Tấm bánh mỏng tang vừa chín tới, nóng hôi hổi được chị khéo léo cuộn vào thanh ống tre, rồi cho nó “đáp” gọn vào tấm vỉ phơi đã bày sẵn một bên. Giữa các động tác liên tục nhau, thỉnh thoảng chị Sáu thoáng dừng lại, dùng que cời xom vội lớp trấu đang phủ ngập mặt lò, cho bếp lửa cháy đều hơn, thông hơn.

Chị vui vẻ trò chuyện với khách trong lúc đôi tay vẫn “múa” trên lò tráng. Xem ra, quá trình cho một cái bánh tráng thành hình- tính từ... thau bột tính đi, tới khi nó ngự lên mặt vỉ, tất cả chỉ “trong vòng 7 nốt nhạc”, gọn hơ! Dĩ nhiên, đó là với các “tay tổ” trong nghề như chị Sáu Đương. Còn với kẻ “ngoại đạo” như tôi, biểu làm sao để tấm bánh còn mềm oặt kia trườn được lên nằm tử tế, thẳng thớm trên vỉ phơi- chắc chết!

Bao giờ cũng vậy, bánh ra khỏi lò tráng là phải đem phơi ngay ngoài nắng, trong vòng nửa tiếng đến một tiếng đồng hồ- tuỳ thời tiết. Chờ cái bánh vừa khô, hơi bong lên thì gỡ, chuẩn bị cho các công đoạn tiếp theo: nướng bánh, phơi sương, sau hết mới cho vào bọc ni-lông buộc kín, chờ giao khách hàng.

Quy trình chung đại loại là vậy nhưng trong từng bước cụ thể, đôi khi cũng có chút khác biệt giữa người này với người kia. Chị Sáu Đương, sau khi lấy bánh từ nồi hấp ra liền cho ngay lên vỉ phơi. Nhưng chị Nhanh, 44 tuổi, nhà kế bên Trường mầm non Trảng Bàng thì vẫn trung thành với cách xưa cũ: trải tấm bánh vừa chín ra mặt trống (một loại dụng cụ bằng tre, trúc), chờ nó nguội bớt rồi mới “rước” lên vỉ phơi. Chị nói, làm vậy tuy có chậm hơn chút ít nhưng bù lại, đỡ hư vỉ hơn.

Mấy ngày lân la các lò tráng bánh thủ công gia đình ở khu phố Lộc Du và Gia Huỳnh, tôi chưa gặp thợ tráng bánh nào là nam giới. Có vẻ cái công việc đòi hỏi sự khéo léo, nhẫn nại này chỉ thích hợp với các bà, các chị thì phải? Các ông, các anh nếu có tham gia thường chỉ phụ ở khâu phơi bánh. Xem các bà, các chị ngồi nướng bánh, tôi rút ra một điều: nghề bánh tráng phơi sương không dành cho người chậm chạp. Không riêng gì khâu tráng bánh mà khâu nướng bánh cũng đòi hỏi phải thật nhanh tay, lẹ mắt.

Tôi thán phục nhìn bà Bảy Rộng- nhà ở khu phố Lộc Du, năm nay đã 78 tuổi mà đôi tay vẫn vô cùng linh hoạt khi điều khiển cặp vỉ nướng bánh, đảo liên hồi kỳ trận trên bếp than hồng, trước khi tung cái bánh đã nướng xong cho cô cháu gái thu gom lại. Cứ thế liên tục hết lượt này đến lượt khác, những tấm bánh trắng tinh theo tay bà Bảy nối đuôi nhau nhảy tưng tưng từ bếp lửa sang tấm đệm đã trải sẵn kề bên. Trông chẳng khác một pha biểu diễn nghệ thuật!

Nhiều hộ làm nghề bánh tráng phơi sương- theo cách thủ công ở Trảng Bàng đều có cách làm giông giống nhau như thế. (Ở đây xin không đề cập số hộ đã chuyển sang sản xuất bằng máy).Vậy, cái gì làm nên sự khác biệt giữa họ về trình độ tay nghề, về chất lượng sản phẩm làm ra?

Có ít nhất 3-­4 bà và chị thuộc loại “cao thủ” trong làng nghề đã cho tôi câu giải đáp giống nhau: muốn có được tấm bánh tráng phơi sương “chất lượng”, đạt tiêu chí ưa mắt về phần nhìn, ngon miệng về phần... nhai nuốt, cần phải có sự cộng hưởng giữa nhiều cái khéo với nhau. Khéo ở khâu pha bột là nước bột khuấy vừa, không đặc quá, không loãng quá.

Khéo ở khâu tráng là bột bánh tán đều, không chỗ dày, chỗ mỏng, bánh liền lạc, nguyên vẹn. Khéo ở khâu nướng là tấm bánh phải trắng tinh, không bị cháy vàng chỗ nào, các hạt bong bóng nổi đều hai mặt. Còn khéo ở khâu phơi sương là phải canh sao cho cái bánh chỉ vừa thấm sương, đủ dịu, không ướt quá, nhão quá. Nói chung là khâu này có quan hệ mật thiết với khâu kia.

Bột pha không đạt sẽ khó tráng. Bánh tráng không đều sẽ khó phơi. Bánh phơi không tốt thì khó nướng vv...vv... Chưa nói, còn có một “nguyên tắc” nhất thiết phải tuân thủ: bánh ngon phải bắt đầu từ gạo ngon! Gạo ngon mới làm ra bột ngon và đó là thứ bột gạo thuần tuý, không pha trộn bột mì (trừ việc “dằn” chút bột năng như đã nói ở phần trên).

Nghề bánh tráng phơi sương rõ ràng không phải là một nghề nhàn hạ, có thể làm theo kiểu... đại khái, hời hợt, qua quýt. Có công thức đo lường nào chăng, cho từng công đoạn sản sinh ra chiếc bánh tráng phơi sương theo phong cách dân gian truyền thống? Câu trả lời chung là không! Nói như chị Thuỷ, 47 tuổi, một tay tráng bánh có tiếng ở Gia Huỳnh: “Pha bột cũng vậy, tráng bột cũng vậy mà nướng bánh, phơi bánh cũng vậy- làm riết quen! Chỉ tự lường bằng tay, bằng mắt. Kinh nghiệm mà làm, không cần phải cân, đong, đo, đếm”. Tôi hiểu, đó là sự tinh tường được tích luỹ qua bao nhiêu năm tháng gắn bó chung thuỷ với nghề.

Chắc không quá lời khi nói rằng: bằng những kinh nghiệm hoàn toàn dân gian như thế, cộng với sự cần cù, tỉ mỉ, chịu thương chịu khó như thế, những người thợ giỏi như chị Thuỷ, chị Sáu Đương hay bà Bảy Rộng... ngày nay cùng nhiều thế hệ trước họ đã hợp sức cùng nhau, gầy dựng nên tên tuổi cho một nghề thôn dã, đi ra từ dân gian, đưa nó tiến oanh liệt lên đài vinh quang mang tầm cấp di sản quốc gia.

Để bây giờ, chiếc bánh tráng phơi sương đơn sơ, khiêm nhường- vốn là món ăn bình dị của những người đi khai hoang mở đất thuở xa xưa đã trở thành một biểu tượng văn hoá ẩm thực độc đáo của vùng quê xứ Trảng.

Theo Nhất Phượng

Tin liên quan

Tin mới hơn

Những thông điệp nghĩa tình trên chiếu cói làng Vũ Hạ

Những thông điệp nghĩa tình trên chiếu cói làng Vũ Hạ

LNV - Làng nghề dệt chiếu cói tại thôn Vũ Hạ, xã Phụ Dực, tỉnh Hưng Yên (trước đây là xã An Vũ, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình) đã có tuổi đời hàng trăm năm. Những chiếc chiếu cói đỏ thắm nơi đây không chỉ phản ánh nếp sống văn hóa sinh hoạt truyền thống của dân tộc, mà còn gửi gắm những thông điệp nghĩa tình, phản ánh tâm tư, tình cảm và khát vọng hạnh phúc bình dị của người Việt Nam.
Hà Nội: Đưa sản phẩm làng nghề đến gần hơn với thế giới

Hà Nội: Đưa sản phẩm làng nghề đến gần hơn với thế giới

LNV - Hà Nội từ lâu được biết đến là vùng đất giàu truyền thống thủ công với mạng lưới làng nghề lớn và đa dạng bậc nhất cả nước. Trên địa bàn thành phố hiện có khoảng 1.350 làng nghề và làng có nghề, trong đó 334 làng nghề, làng nghề truyền thống đã được công nhận chính thức. Không chỉ góp phần bảo tồn các giá trị văn hóa lâu đời, những làng nghề này còn đóng vai trò quan trọng trong phát triển kinh tế địa phương, với tổng giá trị sản xuất hàng năm vượt 24.000 tỷ đồng.
Trăn trở nghề hấp cá ở xã Cửa Việt

Trăn trở nghề hấp cá ở xã Cửa Việt

LNV - Hình thành cách đây khoảng 20 năm, nghề hấp cá xuất khẩu ở xã Cửa Việt mang lại thu nhập khá cao cho các cơ sở chế biến và tạo sinh kế ổn định cho hàng trăm lao động địa phương. Dù vậy, quá trình đô thị hóa diễn ra nhanh chóng, các cơ sở hấp cá nằm rải rác trong khu dân cư không còn phù hợp vì ảnh hưởng đến môi trường. Mong muốn của chính quyền địa phương và các hộ dân là sớm đưa các cơ sở vào khu làng nghề tập trung để hoạt động ổn định. Song nguyện vọng đó đến nay vẫn chưa thành hiện thực.
Đặc sản Hà Nội - Bánh gai làng Giá

Đặc sản Hà Nội - Bánh gai làng Giá

LNV - Làng Giá nằm ở xã Yên Đỗ, Hoài Đức, Hà Nội. Nơi này có một thứ bánh nức tiếng gần xa, đó là bánh gai làng Giá đến nỗi có câu ca dao về bánh gai ở đây đã ra đời: “Bánh gai làng Giá thơm ngon. Con gái làng Giá tươi giòn sắc xuân”.
Bánh tráng làng Tày Đam Rông Hướng đến phát triển bền vững nhờ nhãn hiệu chứng nhận

Bánh tráng làng Tày Đam Rông Hướng đến phát triển bền vững nhờ nhãn hiệu chứng nhận

LNV - Trong làn sóng phát triển nông nghiệp gắn với văn hóa bản địa và thương mại hóa sản phẩm truyền thống, bánh tráng làng Tày Đam Rông đang dần khẳng định vị thế như một sản phẩm đặc trưng tiêu biểu của vùng cao phía Bắc tỉnh Lâm Đồng. Việc xác lập nhãn hiệu chứng nhận không chỉ bảo hộ sở hữu trí tuệ mà còn mở ra cơ hội phát triển bền vững.
Nghệ nhân Đỗ Phi Thường với đôi bàn tay vàng

Nghệ nhân Đỗ Phi Thường với đôi bàn tay vàng

LNV - Vào một dịp cuối xuân, tôi đến thăm gia đình Nghệ nhân Đỗ Phi Thường. Nhà anh ở thôn 4, xã Chàng Sơn, huỵện Thạch Thất, Hà Nội (nay là xã Tây Phương, Hà Nội), địa danh này trước gọi là xóm Mã Lão, một xóm đã sinh ra nhiều người thợ mộc giỏi giang, nổi tiếng như cụ Cả Bỉnh, cụ Hai Thuyết, cụ Văn Kính, cụ Hai Xuân, Cụ cả Luân... góp phần làm đẹp và để lại cho đời nhiều tác phẩm nhà gỗ, đình, đền, chùa và những bức tranh, tượng tuyệt tác tồn tại đến ngày nay.

Tin khác

Nghề dệt lụa làng Đốc Tín vang bóng một thời

Nghề dệt lụa làng Đốc Tín vang bóng một thời

LNV - Nghề dệt lụa ở làng Đốc Tín, xã Đốc Tín, huyện Mỹ Đức, Hà Nội (nay là xã Hương Sơn, Hà Nội) đã có một thời gian phát triển mạnh mẽ.
Hà Nội: Tôn vinh làng nghề Việt qua Festival Bảo tồn và Phát triển làng nghề quốc tế năm 2025

Hà Nội: Tôn vinh làng nghề Việt qua Festival Bảo tồn và Phát triển làng nghề quốc tế năm 2025

LNV - Sáng 3/7, UBND thành phố Hà Nội và Bộ Nông nghiệp và Môi trường tổ chức Hội nghị chuẩn bị cho Festival Bảo tồn và Phát triển làng nghề quốc tế năm 2025.
Nhịp thở mới từ làng hoa giấy Thanh Tiên

Nhịp thở mới từ làng hoa giấy Thanh Tiên

LNV - Làng hoa giấy Thanh Tiên - cái nôi của nghệ thuật làm hoa giấy truyền thống - một nghề không chỉ tạo ra những đóa hoa rực rỡ mà còn chắt lọc tinh hoa của văn hóa tâm linh, của bàn tay khéo léo và tình yêu dành cho di sản dân tộc.
Giữ hồn quê qua từng mối đan

Giữ hồn quê qua từng mối đan

LNV - Giữa vùng núi rừng xã Tân Lĩnh, tỉnh Lào Cai (xã Phan Rang, Lục Yên , Yên Bái cũ), thôn Rầu Chang vẫn rộn ràng tiếng chẻ tre, vót nan – âm thanh thân quen của nghề đan rọ tôm. Nghề thủ công tưởng chừng chỉ gắn với miền sông nước nay đã bén rễ, lớn lên từ chính bàn tay cần mẫn của người vùng cao. Trải qua bao đổi thay, nghề không chỉ là kế sinh nhai mà còn là niềm tự hào, là nhịp sống không thể thiếu của người dân nơi đây.
Cổng làng trong lòng phố

Cổng làng trong lòng phố

LNV - Giữa nhịp sống hối hả của Hà Nội hôm nay, nơi những dòng xe cuồn cuộn lao đi như chẳng kịp níu giữ thời gian, đôi khi ta bắt gặp một khoảnh khắc chùng lại: một cổng làng cũ kỹ, rêu phong, âm thầm nép mình bên góc phố. Cổng làng - như dấu lặng giữa bản nhạ
Giữ hồn văn hóa làng nghề thêu thổ cẩm Lan Rừng

Giữ hồn văn hóa làng nghề thêu thổ cẩm Lan Rừng

LNV - Các sản phẩm của làng nghề thêu thổ cẩm Lan Rừng (Lào Cai) mang nét riêng khó trộn lẫn: Họa tiết tinh xảo, màu sắc rực rỡ, vừa truyền thống vừa hiện đại, là món quà lưu niệm hấp dẫn du khách.
Thắp lại lửa nghề làng gốm trăm năm tuổi ở miền sông nước

Thắp lại lửa nghề làng gốm trăm năm tuổi ở miền sông nước

LNV - Được thiên nhiên ưu đãi chất đất đỏ độc đáo, Vĩnh Long từ lâu đã nổi tiếng là thủ phủ gốm của miền Tây Nam bộ. Giữa biến động thời cuộc và sự mai một của làng nghề truyền thống, nơi đây hiện đang thắp lại ngọn lửa nghề bằng sự kết hợp giữa di sản và đổi mới, với vai trò tiên phong của những người nghệ nhân giàu tâm huyết.
Thuỷ Xuân - Thơm mãi một làng nghề

Thuỷ Xuân - Thơm mãi một làng nghề

LNV - Nằm cách TP. Huế khoảng 7km về hướng Tây Nam, làng hương Thủy Xuân (TP Huế) ẩn mình dưới chân đồi Vọng Cảnh, bên dòng sông Hương thơ mộng. Nơi đây, từ lâu đã nổi tiếng với nghề làm hương trầm thơm trên đất thần kinh của người dân đã nức tiếng xa gần. Trong những năm trở lại đây, làng hương này còn trở thành địa điểm tham quan đặc sắc của du khách trong và ngoài nước.
Làn gió mới cho vùng chè Thái Nguyên

Làn gió mới cho vùng chè Thái Nguyên

LNV - Với định hướng và mong muốn phát triển dài hạn tại Việt Nam, thương hiệu trà sữa CHAGEE xem việc đồng hành giúp bà con nông dân xây dựng mô hình vùng nguyên liệu thí điểm là hành động cần thiết để góp phần thúc đẩy nông nghiệp bền vững, minh bạch và gắn kết với cộng đồng địa phương.
Chuẩn bị cho Festival Quốc tế 2025: Bảo tồn và phát triển làng nghề truyền thống

Chuẩn bị cho Festival Quốc tế 2025: Bảo tồn và phát triển làng nghề truyền thống

LNV - Sáng 3/7, UBND thành phố Hà Nội tổ chức Hội nghị về việc tổ chức Festival Bảo tồn và Phát triển làng nghề quốc tế năm 2025. Đồng chí Nguyễn Mạnh Quyền, Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội và đồng chí Võ Văn Hưng, Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Môi trường chủ trì hội nghị.
"Gieo mầm số" cho đất nghề Phú Xuyên

"Gieo mầm số" cho đất nghề Phú Xuyên

LNV - Nếu phải xác định một điểm khởi đầu cho hành trình chuyển đổi số tại huyện Phú Xuyên, thì đó không phải là hạ tầng, công nghệ hay những con số đầu tư hàng chục tỷ đồng, mà chính là yếu tố con người - những người dám nghĩ, dám làm, dám tiên phong.
Gìn giữ và phát huy nghề truyền thống của đồng bào Hrê ở huyện Ba Tơ

Gìn giữ và phát huy nghề truyền thống của đồng bào Hrê ở huyện Ba Tơ

LNV - Giữa dòng chảy hiện đại hóa, những nghề truyền thống như dệt thổ cẩm và đan lát của đồng bào Hrê ở huyện Ba Tơ (tỉnh Quảng Ngãi) vẫn được gìn giữ bền bỉ qua nhiều thế hệ. Không chỉ mang giá trị thẩm mỹ cao, các sản phẩm thủ công còn là biểu tượng văn hóa độc đáo, gắn liền với đời sống núi rừng và tâm hồn người Hrê. Nhờ đôi bàn tay khéo léo của những nghệ nhân, những nghề xưa không chỉ sống lại mà còn trở thành điểm nhấn trong phát triển du lịch cộng đồng địa phương.
Mùa sen ở hồ Tây

Mùa sen ở hồ Tây

LNV - Vào dịp tháng 6 này, trên khắp các ao, đầm trồng sen ở khu vực hồ Tây (quận Tây Hồ) rộn ràng không khí thu hoạch, chụp ảnh với hoa. Sen trồng ở đây là sen bách diệp với bông to có 100 cánh, mùi thơm đượm mang một nét đặc trưng riêng của hồ Tây mà không nơi nào có được.
Nghề Đúc Đồng Đại Bái: Tinh Hoa Văn Hóa Bắc Ninh

Nghề Đúc Đồng Đại Bái: Tinh Hoa Văn Hóa Bắc Ninh

LNV - Bắc Ninh là một tỉnh nổi tiếng với nhiều làng nghề truyền thống, trong đó phải kể đến làng nghề đúc đồng Đại Bái, trước đây gọi là làng Văn Lãng (hay còn gọi là làng Bưởi Nồi), thuộc xã Đại Bái, huyện Gia Bình. Từ lâu, làng đã nổi danh với nghề đúc đồng, chuyên sản xuất các sản phẩm thủ công mỹ nghệ tinh xảo.
Đưa sản phẩm làng nghề lên sách, tăng cơ hội xuất khẩu

Đưa sản phẩm làng nghề lên sách, tăng cơ hội xuất khẩu

LNV - Việc đưa các sản phẩm làng nghề lồng ghép trong các cuốn sách là cách thức hiệu quả để quảng bá thương hiệu, tăng cơ hội xuất khẩu.
Xem thêm
Mới nhất Đọc nhiều
Những thông điệp nghĩa tình trên chiếu cói làng Vũ Hạ

Những thông điệp nghĩa tình trên chiếu cói làng Vũ Hạ

LNV - Làng nghề dệt chiếu cói tại thôn Vũ Hạ, xã Phụ Dực, tỉnh Hưng Yên (trước đây là xã An Vũ, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình) đã có tuổi đời hàng trăm năm. Những chiếc chiếu cói đỏ thắm nơi đây không chỉ phản ánh nếp sống văn hóa sinh hoạt truyền thống
Cà Mau có 2 sản phẩm muối đạt OCOP 5 sao cấp quốc gia

Cà Mau có 2 sản phẩm muối đạt OCOP 5 sao cấp quốc gia

OVN - Vừa qua, trong đợt đánh giá, phân hạng sản phẩm OCOP cấp quốc gia đợt 1 năm 2025, Hội đồng OCOP Trung ương đã công bố 47 sản phẩm mới đạt chuẩn OCOP 5 sao. Trong đó, tỉnh Cà Mau vinh dự có 2 sản phẩm đầu tiên được xếp hạng ở cấp quốc gia.
HTX năng động - động lực then chốt trong xây dựng nông thôn mới ở Tây Ninh

HTX năng động - động lực then chốt trong xây dựng nông thôn mới ở Tây Ninh

LNV - Với tinh thần đổi mới, chủ động, các HTX ở Tây Ninh đang đóng vai trò trụ cột trong phát triển kinh tế nông thôn, xây dựng nông thôn mới bền vững tại nhiều địa phương.
Phát triển OCOP: 3 thay đổi lớn

Phát triển OCOP: 3 thay đổi lớn

LNV - Sau 7 năm thực hiện Chương trình Mỗi xã một sản phẩm (OCOP) không chỉ thúc đẩy kinh tế nông thôn mà còn bảo tồn văn hóa và trao quyền cho cộng đồng. Đây là minh chứng sống động cho sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại trong hành trình phát triển nông nghiệp Việt Nam.
Chương trình mục tiêu quốc gia tạo chuyển biến mạnh trong giáo dục vùng cao

Chương trình mục tiêu quốc gia tạo chuyển biến mạnh trong giáo dục vùng cao

LNV - GD&TĐ - Chương trình nông thôn mới không chỉ thay đổi diện mạo vùng quê mà còn nâng cao chất lượng học tập, mở ra nhiều cơ hội phát triển cho học sinh.
Giao diện di động