Nhớ mãi Nhớ thời mười một mười hai
Chăn trâu cắt cỏ có hai đứa mình
Trao nhau bông mẫu đơn xinh
Đêm về bỗng thấy tâm tình xôn xao
Bây giờ em ở nơi nào?
Mẫu đơn còn, mất? Mây sao tím chiều...
Ngồi buồn nhìn nắng phiêu diêu
Còn lưu dấu tích cánh diều... tuổi thơ....
Bóng hình khi tỏ khi mờ
Nhớ nhau day dứt... ngóng chờ tin ai!
Trời chiều Trời chiều nắng rụng đầy sân
Ngu ngơ chiếc lá bâng khuâng trở mùa
Bằng lăng nhuộm chín đường xưa
Ve ru khúc hạ mới vừa đây - đâu
Trời chiều vạt nắng lắt lay
Bài thơ dang dở mãi say rứt lòng
Từ em gạo trắng nước trong
Từ anh cát mặn chỉ hồng se duyên
Gánh thơ dạo khắp trăm miền
Đường vui chung bước hồn nhiên với đời
Trời chiều bãng lãng mây trôi
Vẫn khung trời mộng vẫn lời trách yêu !
Chiều 25/9/2017

Cầu sông Thương
Qua cầu sông Thương Thầm thì trao nhận bao câu
Hai ta sánh bước trên cầu sông Thương
In hình mặt nước như gương
Để nay vịn bóng vấn vương, câu hò.
Hương dẻ Mịt mù một sáng mùa Thu (ist
Anh xa hoa dẻ, thầy u lên đường
Tiễn anh bao nỗi vấn vương
Hoa dẻ còn đó thơm hương một mình
Thế rồi tin đến thình lình
Anh đi đi hẳn mối tình đứt dây
Hoa đẻ tàn lụi hương bay
Em ngồi lẻ bóng nhìn cây mịt mờ.
Quê Thả trâu về với quê nhà
Heo may lác đác lá đa sân đình
Bờ tre xanh đậm ân tình
Thân cò xoải bóng một mình ruộng sâu
Đình làng ta có từ lâu
Rêu phong cổ kính vang câu tụng thờ
Quê hương là cả bài thơ
Phương trời xa cách ngẩn ngơ tìm về.